4/6/09

Chính khí ca (5)

Ngoài ra vũ giáp văn khôi, 

Quan bào trâm hốt nhác coi ngỡ là. 

Thanh bình nhiễu hại dân nhà, 

Túi tham vơ vét không tha nói gì. 

Đến cơn hoạn nạn gian nguy, 

Mắt trông ngơ ngác, chân đi gập ghềnh. 

Đương khi giao chiến ngang tàng, 

Thấy cơ hầu đổ, vội vàng chạy ngay. 

Khen cho thực cũng ghê thay, 

Bảo thân chước ấy ai bày đặt cho! 

Thế mà truyện vẫn hồ đồ, 

Rằng quan đề đốc xuống hồ cửa Tây. 

Người rằng leo ở trên cây, 

Người rằng hẳn xuống giếng này không sai.

Không có nhận xét nào: